Vậy yêu cầu để khắc phục các bạn hãy update driver mang lại chuột cảm ứng (touchpad). + Bước 1: bạn nhấn chuột nên vào biểu tượng My Computer ở màn hình hiển thị Desktop. + Bước 3: khi bạn đang nghỉ ngơi trong Device Manager, bạn phải chuột vào chuột laptop (touchpad) trên list Nếu trong giấc mơ của bạn có xuất hiện con chuột chắc hẳn bạn sẽ muốn khám phá ý nghĩa giấc mơ. Chính vì thế việc đi tìm câu trả lời cho vấn đề này được khá nhiều người quan tâm. Hãy cùng Kubet11 khám phá nội dung trong bài dưới đây. Nhưng bên cạnh đó chú chuột sa vào chĩnh gạo sẽ không thể thoát được đồng nghĩa với việc chuột chạy cùng sào là nơi đường cùng của chú chuột, nhưng nó cũng nói lên việc vô tình gặp được sự may mắn như cầu được ước thấy khiến họ cảm thấy sung sướng và vui Bằng kiến thức của bạn, hoặc tổng hợp trên internet, bạn hãy giúp chúng tôi thêm định nghĩa cho chuột chạy cùng sào cũng như các từ khác. Mọi đóng của bạn đều được nhiệt tình ghi nhận. xin chân thành cảm ơn! A. Nước đổ lá khoai. B. Chuột chạy cùng sào. C. Cờ đến tay ai, người ấy phất. D. Đẽo cày giữa đường. D 17 B037 Tại sao tất cả những người dân nghèo nơi phố huyện đều mong chờ bằng một tâm trạng rất háo hức chuyến tàu cuối cùng của đêm? . “Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm” là câu cửa miệng mà bậc phụ huynh khuyên con em mình mỗi khi bạn trẻ muốn dấn thân vào nghề cầm phấn. Nhưng điều đó với tôi không phải là trở ngại bởi tôi thật sự muốn bước đi theo con đường này. Và không phải là một chú chuột đồng chạy loanh quanh tìm lối thoát, tôi đi theo con đường của riêng tôi, đi theo ước mơ mà tôi ấp ủ qua bao năm từ khi còn là cô học trò ngồi trên ghế nhà trường. Ước mơ ngô nghê khi còn nhỏ Lúc còn bé, tôi cùng bạn bè ao ước trở thành cô giáo dịu hiền. Không chỉ chúng tôi, có lẽ rất nhiều người cũng đã từng mơ như thế. Nhưng khi lớn lên, giấc mơ ấy dần trở thành dĩ vãng. Tôi nghĩ chuyện này cũng dễ lí giải. Khi còn nhỏ, ngoài gia đình, chúng tôi thân thiết với thầy cô, vòng tròn nghề nghiệp be bé xoay quanh nghề của bố, của mẹ, và của cô thầy. Nhưng khi trưởng thành, va chạm nhiều và nhận ra quá nhiều mặt trái của ngành sư phạm, sức trẻ muốn vẫy vùng mà đi tìm những chân trời mới hơn để thử sức với những cơ hội và mức thăng tiến cao hơn. Xét về gia cảnh thì tôi đích thị sinh ra trong một gia đình có truyền thống sư phạm. Bà tôi làm giáo thời còn bao cấp, bố mẹ theo nghề cũng hơn hai mươi năm nay, anh chị em cũng có người theo ngành này. Có lẽ vì thế, mà trong tôi cũng nuôi dưỡng một niềm yêu thích với sự nghiệp dạy học. Nhưng yêu thích thôi là chưa đủ để tôi quyết định theo một ngành nghề mà đa phần mọi người đều dè bỉu. Tôi không mê tín nhưng tôi luôn ngầm tin vào cái “duyên”, cũng vì “duyên” mà tôi dần đam mê với công việc đầy gian nan này. Nhen nhóm ước mơ dạy học Đầu cấp hai tôi rất thích tiếng Trung nên mua rất nhiều sách về học. Tôi lên mạng xem video miễn phí về ngữ âm, rồi mày mò đọc sách tự học nhưng rồi cũng từ bỏ vì không thể tự tiếp thu kiến thức, mà mua bài giảng đầy đủ thì tôi không đủ kinh tế. Đó là lần đầu tiên tôi mong ước có một giáo viên dạy ngôn ngữ, một người có “tâm” chỉ đường cho tôi học tập. Cuối cấp hai tôi tham gia đội tuyển học sinh giỏi tỉnh môn tiếng Anh, nhưng việc ôn thi bị đứt gánh giữa chừng. Phần vì thầy cô hời hợt, ôn lan man, phần vì tôi cảm thấy kiến thức mình quá ít và cũng chẳng biết phải ôn thế nào. Đó là lần thứ hai tôi mong ước có một giáo viên dạy ngôn ngữ, một người có “tầm” chỉ đường cho tôi học tập. Năm tháng ấy tôi cũng mày mò học phát âm tiếng Anh với phiên âm chuẩn chỉnh. Tôi đã rất vui khi câu cú của mình có ngữ điệu đã rõ ràng hơn, dễ nghe hơn khi tự so sánh với băng đĩa. Nhưng đáp lại sự vui mừng ấy là cái nhìn khinh khỉnh từ lũ bạn khi tôi đọc chẳng “ngang ngang giống tiếng Việt” như cô giáo dạy - thực tế thì cô dạy không đúng. Từ khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng mọi người đều đã đi sai con đường học ngoại ngữ. Tôi không còn mong ước có một giáo viên mà tự mình muốn trở thành một “thợ dạy” - phải, lúc này chỉ là một “thợ dạy” - để đưa mọi người đi trên con đường đúng đắn hơn. Tôi thật sự muốn theo đuổi ước mơ Cấp ba có lẽ là nơi lưu giữ thanh xuân đẹp đẽ nhất của đời người. Tuổi trẻ như con thuyền nhỏ dần đưa tôi đến bến đỗ ngành sư phạm tiếng Anh. Ba năm tuy ngắn ngủi nhưng lại giúp tôi trưởng thành với những cột mốc quan trọng cùng những người truyền cảm hứng cho tương lai sau này … Lớp 10 - Nhổ neo bắt đầu chuyến hải trình Cái duyên đến với tôi trong một lần tình cờ lướt Facebook để dò la tin tức. Phải cảm ơn thời đại công nghệ vì đã đưa những livestream giảng dạy bổ ích của thầy cô đến với lũ học trò. Tôi dừng lại ở một video trên mạng và bị hút hồn bởi cách giảng cùng sự tận tâm của cô giáo. Điểm đặc biệt ở cô là sẵn sàng dạy học miễn phí, sẵn sàng giảng giải mà không đòi hỏi một đồng nào từ học trò. Lúc đầu tôi cũng ngờ ngợ, nhưng rồi cảm thấy như mình được khai sáng. Cái tâm và cái tầm ấy chính là điều tôi đang kiếm tìm. Tôi cũng muốn được như thế, đi theo con đường ấy để lan tỏa tri thức đến mọi người. Thế là tôi bắt đầu “vẽ tương lai” và mạnh dạn đứng trước mọi người để khẳng định rằng “Tôi muốn trở thành một giáo viên tiếng Anh”. Lớp 11 - Vượt phong ba và tìm kiếm vùng đất mới Đầu năm lớp 11, một vài chuyện không hay xảy đến khiến những dự định tương lai ngành sư phạm Anh của tôi tưởng chừng như đổ vỡ. Mọi lo toan về tương lai dần hiện ra trước mắt Ra trường thất nghiệp phải làm sao? Bị xã hội dè bỉu sẽ thế nào? Lương tháng có đủ để trang trải cho sinh hoạt? Và còn nhiều dấu chấm hỏi khác nữa. Nhưng có lẽ “nghề chọn người”, lúc tôi định từ bỏ thì lại may mắn làm quen nhiều thầy cô để tiếp lửa đam mê. Khác với những giáo viên tốt nghiệp từ sư phạm chính quy, những người truyền động lực cho tôi lúc này lại là những người theo ngành học khác nhưng lại có đam mê với giáo dục. Cái hay của họ là dám làm khác, dám nghĩ khác để đi trên những con đường đầy chông gai nhưng cuối cùng thu về những quả ngọt. Cũng nhờ theo dõi những bài đăng, những chia sẻ, và chủ động tự tìm kiếm thông tin trên các báo đài, tôi dần dần biết đến nhiều phương pháp và hướng dạy học mới. Từ đó, tôi dần cảm thấy mình muốn học hỏi thêm và đi trên con đường dạy học mà mọi người xung quanh chưa từng đi. Lớp 12 - Thuyền cập bến và sẵn sàng vươn ra biển lớn Năm 12 là một năm học khó khăn với tôi khi nhận áp lực vô hình từ mọi người xung quanh và chính bản thân về tương lai nghề nghiệp của mình. Tôi đã từng nghĩ gia đình ủng hộ mình cho đến khi tôi nghe bố mẹ bảo trình độ của tôi không đủ tốt. Tôi đã từng nghĩ bạn bè ủng hộ mình cho đến khi tôi nghe họ ngầm chê bai và ghét bỏ ngành sư phạm. Tôi đã từng nghĩ thầy cô ủng hộ mình cho đến khi tôi nhìn thấy cái lắc đầu ái ngại từ họ. ... Trong thời đại hiện nay, chúng ta đều dễ dàng thay đổi để nhìn nhận và chấp nhận sự thật rằng không có ngành nghề nào “cao quý nhất trong tất cả các nghề” và cũng chẳng có nghề nào là “nghề ra trường dễ xin việc”. Nhưng có lẽ vẫn tồn tại một sự thật rằng ngành giáo đã in hằn trong tiềm thức nhiều người về một ngành nghề mà “tỷ lệ thất nghiệp cao”, “lương không đủ ăn”, “dễ bị xã hội ghét bỏ”,... Giai đoạn ôn thi gấp rút, tôi lại đọc được rất nhiều tin tức về việc giáo viên lừa đảo hàng chục tỉ hay giả mạo bằng cấp để chuộc lợi trong nhiều năm. Mỗi ngày, khi dùng mạng xã hội, tôi sẽ đọc được vài bài viết bóc phốt, kể cả những người mà trước kia tôi từng ngưỡng mộ. Nhưng thật kì lạ, tôi không hề nhụt chí, mà còn quyết tâm nhiều hơn nữa. Vì sao? Vì trái tim dành cho nghề cầm phấn này đã cháy mãi nhiệt huyết. Và bởi có đầy đam mê, tôi muốn mình khiến mọi người có cái nhìn khác về ngành sư phạm. Nếu những “giáo dở” đang dần bị xã hội lên án, tôi sẽ đứng trong hàng ngũ “giáo giỏi” để làm đẹp hơn cho đời. Chuẩn bị hành trang theo đuổi ước mơ Ngành sư phạm mang tính đặc thù vì có sự thay đổi theo từng quốc gia và từng thời kỳ. Bà tôi kể rằng thời bao cấp ít người có được con chữ, giáo viên không cần bằng cấp mà chỉ cần có kiến thức tầm trung là có thể đi dạy. Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, người làm giáo dục chân chính không chỉ có nền tảng hay tâm huyết mà còn phải có thực lực thật sự để tự tin đứng trên bục giảng. Tốt nghiệp với tấm bằng sư phạm là chưa đủ, giáo viên còn phải trang bị nhiều kỹ năng mềm và các chứng chỉ khác, đặc biệt là giáo viên tiếng Anh. Tôi có từng tâm sự về tương lai với vài người bạn, ai cũng bảo tôi nghĩ nhiều và lo xa quá. “Tính trước bước khó qua” nhưng “không tính thì chẳng thể qua được”. Tôi cũng có những dự định cho riêng mình, và dưới giảng đường Đại học bốn năm nữa, tôi hi vọng mình luôn giữ được bầu nhiệt huyết và sức trẻ để thực hiện ước mơ mà tôi hằng mơ ước. “Every great dream begins with a dreamer. Always remember, you have within you strength, the patience, and the passion to reach for the stars to change the world”. - Harriet Tubman Trương Nguyễn Bích Ly Bài viết khác Sinh viên văn hóa đạt giải Nhất cuộc thi về ý tưởng khởi nghiệp sáng tạo Ngày đăng 16/10/2021 - Lượt xem 1068 Với ý tưởng mang đến những bộ đồ với kiểu dáng mới lạ, sang trọng và thoải mái cho nữ giới thừa cân, sinh viên Khoa Văn hóa Du lịch, Trường ĐH Thủ đô Hà Nội đã giành giải thưởng cao nhất của cuộc thi “Ý tưởng khởi nghiệp sáng tạo dành cho nữ sinh viên năm 2021”. Hãy cùng Hướng nghiệp GPO tìm hiểu thêm về thông tin trên nhé. Xem thêm [+] [Nghề nào cho em] Nghề từ tâm Ngày đăng 30/09/2020 - Lượt xem 977 Tôi rất cảm ơn bản thân vì đã có dũng khí lựa chọn nghề này, đã đủ kiên định giữ lập trường khi bị ngăn cản. Chợt bên cửa sổ, tôi thấy bà mạnh khỏe, mọi người đều hạnh phúc, vây quanh cô gái mặc áo blouse trắng, cổ đeo ống nghe, mỉm cười với tôi. Xem thêm [+] Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm*Bài đã được đăng ở mục Tuần Việt Nam, báo Vietnamnet, có chỉnh sửa. Ngày xưa, từ thời ba mẹ tôi thi vào sư phạm thì câu nói này đã vô cùng nổi tiếng. “Chuột chạy cùng sào…” là con chuột đói không lối thoát, câu thành ngữ này hàm ý chỉ con người đã lâm vào tình trạng bế tắc, bước đường cùng. “Chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm” ý muốn chỉ rằng khi người thí sinh không còn lựa chọn nào khác, mới chọn ngành sư phạm để làm giáo viên. Bởi nghề giáo viên thời đó có thể được xem là nghề tri thức đói rách nhất, nghèo nàn nhất. Có lẽ, ngày đó, phải thực sự yêu nghề mới chọn làm giáo viên. Cách đây gần 30 năm, tôi từng chứng kiến ba mẹ hàng đêm thức khuya đạp máy khâu rầm rầm may đồ ký gửi. Ba dạy đại học, mẹ dạy cấp hai nhưng vẫn phải làm thêm, ngoài may đồ ký gửi còn đi buôn chanh, bán lạc. Ba mẹ tôi chẳng phải là ngoại lệ, thời đó, nhà nào mà có hai người làm giáo viên thì xác định phải làm thêm mới đủ trang trải cho cuộc sống. Thậm chí, ba mẹ tôi từng nghĩ chỉ sinh một đứa con thôi, vì nếu sinh nhiều sẽ không nuôi nổi. Thế rồi, cuộc sống đổi thay, các giáo viên “thoát nghèo” nhờ dạy thêm. Kể cả bây giờ, nếu một người giáo viên nào có thể sống dư dả mà không cần dạy thêm, thì chỉ có thể là vợ/chồng người đó làm nghề khác và tôi chắc chắn, họ chính là trụ cột kinh tế trong nhà. Ấy vậy mà thời nay nghề giáo viên vẫn không phải là nghề “hot” thu hút được đông đảo thí sinh. Thậm chí, thực trạng đáng buồn là có lúc điểm tuyển sinh cho ngành sư phạm lại xuống cực thấp. Lúc này, ý nghĩa của câu “chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm…” lại trở thành phải học dốt lắm mới đi làm giáo viên. Trong một cuộc phỏng vấn gần đây, tôi được hỏi tại sao lại chọn ngành Sư phạm. Tôi không hề chuẩn bị cho câu hỏi này, và trước đây cũng chưa từng hỏi tôi câu đó. Sự thực là không phải tôi chọn ngành sư phạm, mà là ba mẹ chọn cho tôi. Lý do đơn giản là nghề này nhàn hạ, và tôi sẽ có nhiều thời gian để chăm sóc gia đình và con cái. Đối với mẹ tôi, vai trò của người phụ nữ là “nội tướng” trong nhà, còn người chồng sẽ lo việc kinh tế. Còn với ba tôi, mẹ tôi nói gì cũng đúng. Không biết, trong hàng ngàn thí sinh nộp hồ sơ vào trường sư phạm hàng năm, bao nhiêu trong số đó là thực sự yêu nghề giáo? Bao nhiêu trong số đó khi ra trường vẫn còn giữ được tâm huyết, nhiệt huyết với nghề, nhất là khi nghề giáo luôn đối mặt với rất nhiều khó khăn. Tôi nghĩ, một người giáo viên không thể làm tốt công việc của mình nếu như họ không có lòng bao dung, không có sự kiên nhẫn, và trên hết, không có lòng yêu thương con người. Trước vụ việc cô nữ sinh An Giang tự tử, tôi đã vô cùng kinh ngạc trước phản ứng của người giáo viên, trước những lời lẽ thua đủ mà cô giáo đăng trên Facebook. Tôi tự hỏi, khi chọn nghề này, lý do của cô là gì? Cô bảo cô “yêu màu tím”, nhưng tôi không biết liệu giữa yêu màu tím và yêu con người có gì liên quan hay không. Nếu đã không yêu nghề này, tại sao cô lại chọn nó. Không yêu nghề mà phải làm nghề, phải chịu đựng những khó khăn, khắc nghiệt, đòi hỏi của nghề, chẳng khác gì hành hạ bản thân. Mà một khi bản thân đã không thoải mái, thì làm sao có thể tốt với người khác được, nhất là khi đối tượng thụ hưởng từ nghề nghiệp của mình lại là thanh thiếu niên, lứa tuổi với tâm lý phức tạp, tính tình cũng ương ương. Trong bài nói chuyện của cô Rita, cô kể rằng đồng nghiệp của cô nói, nhiệm vụ của họ chỉ là dạy kiến thức cho học sinh, họ không được trả tiền để thích lũ trẻ. Cô Rita đáp rằng, Lũ trẻ sẽ không học từ người mà chúng không thích; và một năm học của cô đồng nghiệp sẽ rất dài…Quả vậy, tôi cảm thấy, dạy học, đặc biệt ở cấp phổ thông, trước hết cần tạo được mối đồng cảm giữa cô và trò. Một khi hai bên đã thấu hiểu nhau thì việc dạy & học sẽ trở nên trôi chảy, dễ dàng. Ngược lại, sẽ là sự mệt mỏi cho cả hai bên. Trở lại cuộc phỏng vấn của tôi, tôi đã thành thật trả lời rằng tôi vào sự phạm là sự lựa chọn của ba mẹ. Và may mắn thay, đó lại là một lựa chọn phù hợp nhất dành cho tôi. Hoá ra công việc này đem lại cho tôi nhiều niềm vui, mỗi khi tôi nhìn thấy được sự thay đổi ở học trò, dù ít hay nhiều. Tôi làm nghề này, trước hết là vì chính tôi, chứ không vì ai khác. Là loài vật rất phổ biến, đông đảo, vừa tinh ranh, láu lỉnh, vui nhộn, vừa ngộ nghĩnh, độc đáo và giàu ý nghĩa biểu tượng, chuột được lấy làm hình ảnh ẩn dụ sinh động cho nhiều câu thành ngữ, tục ngữ rộng rãi mà thâm thúy của người Việt Nam… * Bày đường chuột chạy Chỉ cách cho kẻ xấu tránh bị trừng phạt. * Cháy nhà ra mặt chuột Cháy nhà mặt chuột mới trơ Do xảy ra biến cố mà mới phơi bày, lộ tẩy sự thật hoặc thấy rõ chân tướng của người liên quan. * Chuột bầy không nên đào lỗ Việc nhiều người cùng làm thì người này thường dựa dẫm, ỷ lại vào người khác, không ai chịu trách nhiệm nên dễ hỏng việc. * Chuột cắn dây buộc mèo 1. Làm ơn, cứu giúp cho kẻ thường săn đuổi, làm hại mình; 2. Làm việc ngu ngốc, mạo hiểm, gây nguy hại đối với chính bản thân. * Chuột chạy cùng sào Lâm vào tình thế đặc biệt khó khăn, đã đến bước đường cùng, khó lòng xoay xở, tìm ra lối thoát được. * Chuột chạy hở đuôi 1. Thuộc ruộng xấu, lúa không phát triển được, thân cây mọc thấp và xơ xác, ví như chuột mà lẩn nhanh trong ruộng đó vẫn bị hở lộ đuôi; 2. Không che giấu được toàn bộ hành vi, sự việc, bị lộ một phần bí mật. * Chuột chê xó bếp chẳng ăn/ Chó chê nhà dột ra nằm bụi tre Chế giễu kẻ làm bộ, đỏng đảnh, khó tính. * Chuột chù chê khỉ rằng hôi/ Khỉ lại trả lời cả họ mày thơm Câu nói dí dỏm chê cười những kẻ chẳng hay ho gì lại đi giễu cợt người khác. * Chuột chù đeo đạc Kẻ xấu xa lại tỏ ra là tốt, lên mặt dạy đời đạc loại chuông, mõ nhỏ đeo ở cổ các con vật. * Chuột chù lại có xạ hương 1. Giễu kẻ yếu kém, không có tài mà lại kiêu căng, làm bộ, khoe mẽ; 2. Chuyện trái khoáy, ngược đời. * Chuột chù nếm dấm Kẻ không biết gì lại tỏ ra mình thành thạo về vấn đề, lĩnh vực nào đó. * Chuột chù rúc - nhà phát tài, chuột cống rúc - nhà có việc Quan niệm dân gian về những điều may rủi sắp xảy đến với gia đình nếu bỗng thấy điềm báo hiệu là chuột rúc kêu từng hồi hoặc bất ngờ vào nhà. * Chuột đội vỏ trứng Che giấu bản chất xấu xa bằng cái mã tốt đẹp, hào nhoáng bên ngoài. Chuột sóc * Chuột gặm chân mèo 1. Liều lĩnh, dại dột làm việc nguy hiểm; 2. Lâm vào hoàn cảnh trớ trêu, phải thực hiện hành vi táo bạo, bất lợi. * Chuột khôn có mèo hay Dù giỏi giang, ghê gớm đến mấy cũng có đối phương cao thủ hơn khuất phục, khống chế được. * Chuột không hay, hay ỉa bếp 1. Chế giễu kẻ hư hỏng, đã không làm tròn bổn phận lại còn quấy rầy, phá bĩnh; 2. Điều cần làm không làm, lại đi làm việc bậy bạ, xấu xa. * Chuột sa chĩnh gạo Chuột sa lọ mỡ May mắn, gặp được nơi sung sướng, đầy đủ một cách tình cờ, ngẫu nhiên. * Chuột sa cũi mèo Rủi ro, rơi vào hoàn cảnh đặc biệt nguy hiểm, đe dọa trực tiếp tới tính mạng mình. * Đầu dơi tai mặt chuột 1. Có bề ngoài xấu xí, hình thù quái dị; 2. Chỉ kẻ lưu manh, bụi đời, đểu cáng, hung hãn. * Đầu voi đuôi chuột 1. Hình dáng, cấu trúc rất phi logic, không tương xứng; 2. Chủ trương, kế hoạch, việc làm lúc đầu có vẻ to tát, thuận lợi, nhưng cuối cùng bỏ dở hoặc không đạt được kết quả tương ứng. * Giết một con mèo, cứu vạn con chuột Tiêu trừ một kẻ thù nguy hiểm là cứu giúp được nhiều thành phần đối nghịch với nó. * Khói như hun chuột Khói đặc, nghi ngút, cay xè, lan rộng và nhanh. * Làm dơi làm chuột Làm việc mờ ám, không rõ ràng, không chính đáng. * Len lét như chuột ngày Nhút nhát, sợ sệt, đi nhẹ với vẻ dè chừng vì sợ người khác trông thấy. * Lù rù như chuột chù phải khói Kém tinh nhanh, rất chậm chạp và đờ đẫn. * Mắt dơi mày chuột Có tướng mạo thể hiện tâm địa gian giảo, xấu xa. * Mặt như mặt chuột Mặt như chuột kẹp Chễ giễu người có mặt choắt với mắt lồi, má hõm. * Mèo con bắt chuột cống 1. Người nhỏ, yếu kém mà lại làm được việc lớn, vượt quá khả năng của mình; 2. Làm việc vượt quá khả năng, sức lực của mình thì thường thất bại. * Mèo già lại thua gan chuột nhắt 1. Người có tuổi nhát gan hơn trẻ con; 2. Người có ưu thế lại bất lực, thất bại trước sự mạnh mẽ của kẻ bình thường. * Mèo hay khen mèo dài đuôi/ Chuột khen chuột nhỏ dễ chui dễ trèo Tự khen, tự khoe những ưu điểm của mình, không ai chịu thua, chịu nhường ai. * Mèo mẹ bắt chuột con Người có khả năng lớn mà lại chỉ làm những chuyện nhỏ hoặc chỉ thu được kết quả nhỏ nhoi. * Mèo nhỏ bắt chuột con Làm việc vừa phải, phù hợp, tương xứng với khả năng, sức lực của mình. * Ném chuột còn ghê cũi bát Muốn xóa bỏ một điều gì nguy hại cũng phải dè chừng để tránh làm tổn thương đến những đối tượng liên quan cũi bát đồ đựng bằng tre có bốn chân, dùng chứa bát đĩa. * Ném chuột vỡ chum Hành động không mang tới kết quả gì đáng kể, trong khi lại gây ra tổn thất lớn hơn nhiều. * Nhà ổ chuột Nhà chật hẹp, chui rúc, bẩn thỉu của dân nghèo. * Nhăn như chuột kẹp Mặt mũi nhăn nhó, dúm dó một cách khổ sở, đau đớn ví như cảnh chuột bị kẹp chặt trong bẫy. * Nói dơi nói chuột 1. Nói linh tinh, không có cơ sở, căn cứ gì hoặc không có nội dung cụ thể; 2. Nói dối hoặc nói ỡm ờ, nói nước đôi. * Nửa dơi nửa chuột Dở dơi dở chuột Lai căng hoặc mập mờ, không rõ ràng. * Sắc nanh chuột dễ cắn cổ mèo Dù kẻ thù nguy hiểm thế nào nhưng nếu mình có mưu mẹo, có phương tiện hỗ trợ thì mình cũng thắng được. * Rình như mèo rình chuột Rình rập một cách chăm chú và kiên nhẫn. * Thì thụt như chuột ngày Đi lại, ra vào lén lút, biểu hiện những việc ám muội, thiếu đứng đắn. * Trốn như chuột 1. Sợ hãi, hốt hoảng bỏ chạy; 2. Lẩn trốn vào những nơi ngóc ngách, khó tìm. * Ướt như chuột lột Ướt sũng, ướt hết từ đầu đến chân lột dạng biến âm của từ lụt. * Voi đú, chó đú, chuột chù cũng nhảy cẫng Đua đòi, bắt chước không phải lối, trở nên lố bịch, kệch cỡm. Hơn 20 năm trước, tôi chọn Sư phạm Ngoại ngữ khối D bởi tôi học không tốt khối A, cụ thể là toán. Nhưng tôi có ưu thế về văn và tiếng Nga. Thi đại học hai môn này tôi đều đạt điểm 9. Học sư phạm, chọn ngành đúng sở thích và sở trường, tôi chưa bao giờ tự ti mình là “chuột chạy cùng sào”. Bạn bè cùng khóa tôi dạo đó phần nhiều là dân trường chuyên, được tuyển thẳng do đoạt giải tại các kỳ thi học sinh giỏi quốc gia. Chúng tôi vẫn họp khóa hàng năm, nhìn thấy nhau thành đạt, và vẫn tự hào với xuất thân Sư phạm Ngoại ngữ, một trường đại học uy tín. Bằng năng lực và tình yêu nghề, tôi đã đứng trên bục giảng hơn 10 năm nay, nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy tròng trành và mất phương hướng như lúc này. 29,15 điểm vẫn trượt ngành y, 30 điểm không đỗ Học viên Công an Nhân dân ngành ngôn ngữ Anh, 30,25 là điểm chuẩn của Đại học Phòng cháy chữa cháy dành cho thí sinh nữ, khu vực phía Bắc... Nghĩa là 10 điểm một môn vẫn trượt đại học. Nhưng trong lúc nhiều ngành học lấy điểm rất cao, thậm chí vượt cả mức tối đa, thì tôi chua xót nhận thấy ngành sư phạm tiếp tục "rớt giá" thê thảm. 9 điểm ba môn vẫn trúng tuyển để được học và trở thành một nhà giáo tương lai. Chúng ta liệu có thể lạc quan với một nền giáo dục mà đứng lớp là những giáo viên thi đại học chỉ đạt 3,6 điểm toán, 2,75 điểm ngữ văn cho chính môn chuyên ngành của mình? Tôi thì cho đó là thảm họa. Sự sàng lọc phân cấp chất lượng thí sinh đã quá rõ ràng qua bảng điểm chuẩn. Và sư phạm, ngành học lẽ ra cần chọn lọc được những cá nhân ưu tú nhất lại đang phải tuyển sinh theo kiểu “vơ bèo vạt tép”. Học sinh giỏi không muốn trở thành giáo viên, phụ huynh tránh chọn sư phạm. Vị trí người thầy, từ chỗ được coi là nghề cao quý trong xã hội, đã ngày càng bị hạ thấp. Nhiều người thậm chí còn ngây thơ tin rằng, Internet cũng có thể thay thế người thầy bằng xương bằng thịt trên bục giảng. Ngành giáo dục trong khi đó dường như không có một nỗ lực nào đáng kể để lôi kéo, thu hút nhân tài trong xã nghiệp của tôi ở vùng sâu vùng xa sống kham khổ, thiếu thốn; thầy cô ở nông thôn sống chật vật, bấp bênh; còn giáo viên thành thị, tôi tin, đến 80% sẽ không trụ lại được với nghề nếu chỉ sống bằng lương. Dạy thêm, chúng tôi có cơ hội cải thiện thu nhập nhưng sẽ đối diện với sự chỉ trích của xã hội, sự coi thường của phụ huynh, thậm chí của học sinh. Ai sẽ chọn một cái nghề như thế. Tôi hiểu vì sao, thế hệ trẻ bây giờ sẽ chỉ chọn trường sư phạm khi họ không còn lựa chọn nào khác. Bản thân tôi, kể từ ngày vào ngành, đã hy vọng và chờ đợi hơn 10 năm nay một chính sách, một đường lối thực sự hiệu quả để giải thoát giáo dục khỏi bế tắc. Mỗi đời bộ trưởng, lại là một lần hy vọng và chờ đợi. Hy vọng và chờ đợi cho chính những thế hệ học sinh của tôi, cho chính con cái tôi... Nhưng mỗi đời bộ trưởng dường như chỉ gây bàn tán bằng một phương thức tuyển sinh đại học mới, mà theo cảm nhận và đánh giá của tôi, mỗi lần thay đổi phương thức tuyển sinh lại là một lần gánh nặng học hành thêm trĩu đôi vai của cả cô, trò và cha mẹ. Trong khi cốt lõi của giáo dục là phải làm thế nào để không ngừng nâng cao chất lượng của những người thầy, thì chất lượng này lại đang được phản ánh một cách đầy bi quan qua chính kỳ thi tuyển sinh đại học những năm qua. Tôi, dù yêu nghề đến đau đớn, cũng đã từ lâu không định hướng cho con nối nghiệp mẹ. Bởi kể cả nếu con tôi có năng lực và đam mê, nhưng liệu có đủ sức để cống hiến và vực dậy một ngành nghề mà đồng nghiệp của mình phần nhiều là những người từng bị xã hội nhìn nhận là “chuột chạy cùng sào”? Chúng ta đang cố gắng chạy đua với các nước trong khu vực và trên thế giới. Trong cuộc đua đó, chúng ta không tiếc tiền đầu tư nhiều ngành, nhiều lĩnh vực. Nhưng nhân sự ngành giáo dục vẫn chưa được đầu tư đúng mức, đúng cách. Chúng ta sẽ sớm hụt hơi nếu tham gia vào cuộc đua là một thế hệ không được trang bị đầy đủ tri thức thông qua giáo dục. Những điểm 2, 3 của ngành giáo dục đã sớm đưa ra cảnh báo rằng "Một thế hệ thầy giáo tồi sẽ làm suy yếu cả một dân tộc". Đỗ Sông Hương

chuột chạy cùng sào